Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

ĐẾN VỚI ĐẢO CÁI CHIÊN !

Hà Nội và cả nước trong những ngày nóng nhất. Chắc sau đợt này không còn đợt nào đâu. Ấy là nghe cái anh dự báo thời tiết nói thế. Còn chúng tôi gồm những người thích chụp ảnh cũng bàn với nhau một kế hoạch trốn cái nóng thị thành đến với một vùng biển hoang sơ và ít người biết đến. Cũng là cái thú khám phá mà chọn những điểm mới lạ. Tôi còn nhớ cách đây vài năm chúng tôi đến với đảo Quan Lạn. Lúc đó nghe cái tên đã thấy khó đọc và không dễ nhớ.Đúng là hoang sơ. Nơi mà tôi mua một bát bún ăn sáng , có lẽ chẳng bao giờ kiếm ra một bát bún 20k mà nhìn thấy bún lác đác còn tôm thì đầy tú hụ. Riêng tôm cũng cỡ phải 50K rồi.
BẾN PHÀ !
Và bây giờ cái tên mà chúng tôi chọn lại là một cái tên khó nhớ và hay dễ quên khác. Đó là đảo CÁI CHIÊN. Đảo  CC thuộc huyện Hải Hà ( tên trước đây là huyện Quảng Hà ) nằm phía đông tỉnh Quảng Ninh giáp với vịnh Bắc Bộ, thành phố Móng Cái, huyện Đầm Hà, huyện Bình Liêu, và địa cấp thị Phòng Thành cảng Quảng Tây Trung Quốc. Huyện HH có 14 xã và một xã đảo đó là xã đảo Cái Chiên. Từ đất liền ra đảo bằng phà. Một ngày có ba chuyến vào các khung giờ 7h, 11h30, 17h. Từ HN lên đến bến phà là 330km. Chúng tôi cần đi sao cho đến bến phà trước 11h. Sau khi tính toán và trừ hao mọi vấn đề có thể xảy ra chúng tôi xuất phát tại HN lúc 4h sáng. HN trời buổi sáng khá mát mẻ. Chiếc xe 4 chỗ lao lên cầu Thanh Trì và theo đường cao tốc HN Bắc Giang, đến Bắc Ninh rẽ đường 18 đi Phả Lại. Đến Mạo Khê lúc này mới hơn 5h trời chưa sáng rõ. Vào thị trấn thấy có quán mở hàng rồi chúng tôi dừng chân ăn sáng. Quán có hai người phụ nữ bán hàng. Một người khoảng 50, còn cô kia chỉ khoảng 30. Sau vài câu xã giao tán tỉnh vui cười chúng tôi mỗi người làm một bát phở gà quê. Mà đây chắc chắn là gà quê lấy đâu ra gà thành phố ở đất mỏ Mạo Khê này. Ăn không ngon lắm. Thua xa Phở HN. Người đàn bà lớn tuổi hỏi : Đấy anh thấy phở ngon không, gà tơ đấy nhé. Chúng tôi ậm à cho qua chuyện, gà này chắc không phải gà tơ rồi nhưng thôi thanh toán rồi đi. Khi ngồi lên xe tay phụ trách hậu cần của bốn anh em chúng tôi vẻ bực dọc : Mẹ nó chứ phở thế mà 60k một bát. HN mà phở này 30k cũng chả chắc tôi ăn.
PHƯỢT PHÂN KHỐI LỚN
PHÍA TRƯỚC LÀ ĐẢO CÁT CHIÊN
BỮA CƠM TRƯA TRÊN ĐẢO


Điều đơn giản nhất là hỏi giá trước khi vào ăn mà chúng tôi quên mất. Và cũng chủ quan khi nghĩ là có đắt thì cũng chỉ 40k, ai dè. Chán thật. Cả hội quyết định từ nay ăn uống đều phải hỏi giá , và điều này lại dẫn đến những chuyện buồn cười sau này mà không nhịn được.
Chạy đến Cẩm Phả lúc này là 8h. Anh chàng lái xe mắt lim dim và các câu chuyện dần trở nên thưa thớt. Thỉnh thoảng xe lại có vẻ chòng chành không lí do . Chúng tôi quyết định dừng xe vào một con ngõ trong thị trấn và nghỉ ngơi đồng thời lái xe ngả ghế ra ngủ một giấc . Nửa tiếng sau Đoàn lại lên đường. Lúc này lái xe tỉnh táo. Tối hôm trước xem trận muộn lúc 1h là trận URUGOAY_ BỒ ĐÀO NHA.
Chúng tôi lên đến bến phà là gần 11h . Ngồi chờ phà chúng tôi uống nước , ăn kem và đều nhớ hỏi giá. Kem ở đây cũng giống HN chỉ 5k. Bến phà đông vì hôm nay là ngày CN. Những người sang đảo và những người ở đảo về để còn đi làm cũng khá đông. Chỉ một con phà. Và điều đặc biệt là ô tô khi xuống phà phải giật lùi để khi lên phà cứ thế là thẳng tiến. Đây là phà chỉ có một đầu nên có nguyên tắc này. Khi xe lên phà chúng tôi cứ thẳng tiến đến hơn 1km là gặp nhà nghỉ đã liên hệ trước. Giá phòng 400k có điều hòa. Ti vi xem chung ở sân. Nét hoang sơ đầu tiên. Cơm thì 100k/1bữa/1 người.
Chúng tôi tranh thủ đi khám phá phía bắc Đảo. Qua khu rừng rậm là xuất hiện bãi biển đẹp có tên Đầu Rồng. Khu này mới là khu chính của đảo. Có cơm bình dân, quán hải sản. Nhưng lại không hoang sơ. Chúng tôi quay đầu chạy ngược lại ra tít cuối đảo. Phải hơn chục km thì xuất hiện một cửa biển. Có tên Cửa Đại. Đây là nơi chụp bình minh tuyệt đẹp. Thật thú vị khi tìm ra các điểm chụp ảnh lí tưởng. Như vậy hoàng hôn và bình minh đều có điểm để chụp rồi. Chúng tôi quay về nhà trọ đã tối om. Lúc này mấy anh em ra biển tắm rồi mới vào ăn cơm. Bữa đầu tiên ăn hải sản gồm tôm,mực , sam...Uống bia chai, nơi này lấy đâu ra bia hơi HÀ NỘI. Tối vẫn không quên xem hai trận bóng. Và chỉ chợp mắt được vài tiếng. Lúc 4h30 sáng chúng tôi dậy và ra xe chạy tới điểm chụp bình minh. Chưa bao giờ được nhìn mặt trời lên khỏi mặt biển như thế. Khi mặt trời lên hết hình tròn ta thấy rõ ràng là một quả cầu lửa. Trên quả cầu lửa đó có những vết đen. Nửa tiếng sau mặt trời lên cao lúc này mặt trời chói sáng không nhìn thẳng được. và cũng là lúc chúng tôi thu dọn thiết bị đồ nghề, xuống biển tắm một trận trước  khi về nhà trọ ăn sáng.
AN BÌNH


CHIỀU TRÊN BẾN CẢNG
Ăn sáng xong chúng tôi lại đi khám phá trên đảo. Hỏi han giá cả. Thật tệ khi mà nhà nghỉ chúng tôi liên hệ trước và đang nghỉ lại chính là nơi có giá đắt nhất. Ăn cũng đắt nhất. Nhưng không liên hệ trước thì lại sợ cháy phòng. Cứ đi ngày thường là không sợ gì các bạn nhé. Hôm thứ 2 trên đảo lại vắng tanh Cả bãi biển chỉ lác đác một vài đoàn . Tất cả lại rơi vào hoang sơ. Tối đến tiếng ếch nhái kêu ộp ộp và tiếng sống biển vỗ bờ ầm ầm từng đợt đều đặn. Trời tối om. Đành ra biển hứng gió.
 Buổi chiều hôm sau chúng tôi đến điểm chụp hoàng hôn. Những ảnh chụp hoàng hôn cũng khá đẹp.Như vây đoàn NAG đã xong việc và hôm sau nghỉ ngơi thêm một hôm nữa.


HÃY NGẮM BIỂN QUA KHUNG HẸP
MẶT TRỜI MỌC KHI BÌNH MINH
ĐÃ LÊN HẾT
MẶT TRỜI ĐỎ 


KHE ĐÁ
ĐÙA GIỠN VỚI SÓNG BIỂN



GỠ LƯỚI 
Ngày thứ 3 chúng tôi rời đảo trên chuyến phà lúc 10h. Lên bờ thẳng Móng Cái mà chạy. Đến thành phố MC đã thấy hơi hướng của Tàu. Các biển quảng cáo các khu phố và cách bày biện giống như phố Hàng Buồm trước kia. Ở trên này có cái lạ, chợ Trung Tâm MC lại nghỉ trưa vì vậy chúng tôi cũng không được xem chợ.Và trong đoàn lại không có ai thông thạo chợ búa nên đành không mua được cái gì cả. Tạm biệt MC chúng tôi chạy về chụp hoàng hôn trên cầu Bãi Cháy. Nhưng không tìm được chỗ chụp, và mọi người chợt nhớ ra là chưa từng được xem ảnh cầu BC hoàng hôn. Nếu có điểm chụp thì chắc chắn các NAG Quảng Ninh đã chụp rồi. Thôi về thôi. Chiếc xe 4 chỗ lao vun vút về HN ghé Sao Đỏ ăn cơm lúc 8h ăn xong chạy một mạch về HN để còn kịp xem bóng đá.
VÀ ĐÂY LÀ BỐN CHÚNG TÔI !
TẠM BIỆT ĐẢO XA !
Về đến một chung cư trên đường cầu Thanh Trì _ Pháp Vân chúng tôi chia tay kết thúc một chuyến đi thú vị và còn nhiều điều chưa nói hết. Hẹn một dịp khác nhé các bạn !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét