Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2018

CHUYỆN XẢY RA TRÊN CẦU !

Sau một ngày câu cá mệt mỏi và nóng nực. Chúng tôi rời khỏi hồ câu lúc gần 6h chiều. Lúc này trời đã giảm nóng nhưng vẫn hầm hập khí nóng từ mặt đường nhựa bốc lên. Tuy vậy trên vẻ mặt tôi vẫn không dấu nổi sự vui vẻ trên đường về với một chú cá trên xe. Con này là rô phi hơn 3kg. Chiều này chắc lại làm món rán chấm nước mắm nguyên chất thật tuyệt vời. Nhà Dũng béo hôm nay câu được hai chú chép to. Tay nghề càng ngày càng nâng cao. Mải nghĩ tôi lên cầu Vĩnh Tuy lúc nào không hay. Gió sông thổi nhẹ. Trên mặt cầu xe cộ và người đông đúc. Kết quả hình ảnh cho Ảnh cầu Vĩnh Tuy khi chiều về
Tự nhiên xe tôi loạng choạng . Tôi thấy tốc độ giảm dần mà tôi tăng ga thế nào xe cũng không chạy nhanh . Xe chậm dần và rồi dừng hẳn. Mới được 1/3 cầu. Suy nghĩ và dự đoán chắc xe đứt dây curoa tải. Tôi bắt đầu dắt bộ qua cầu. Được khoảng 50m người mồ hôi nhễ nhại mà tôi là vua mồ hôi. Nghỉ một tí tôi lại tiếp tục dắt . Dòng người càng ngày càng đông và cứ lao vun vút qua cầu sau một ngày làm việc mệt nhọc. Chợt có một chiếc xe máy hơi dạt vào phía trước dạng như chặn xe tôi lại. Lúc này tôi mới ngước lên thì ra đây là một đôi nam nữ khoảng ngoài 25 tuổi.
   _ Xe bác bị sao mà phải dắt vậy.
   _ Không hiểu sao tự nhiên xe vẫn nổ máy mà sao không chạy được nữa.
  _ Vậy thì xe bác có thể bị đứt dây tải rồi.
 _ Ừ cũng có thể vậy.
Trả lời xong tôi định đẩy xe đi  thì vẫn giọng nói kia lại tiếp : Bác lên xe để cháu đẩy cho.
Trong đầu tôi chợt hiện ra câu chuyện mà tôi xem trên chương trình truyền hình AN NINH TV. Lợi dụng người đi đường hỏng xe, những đối tượng xấu vờ giúp đỡ để lấy xe hoặc đồ đạc. Nhưng lúc này mệt quá tôi cũng không cần biết chuyện gì sẽ xảy ra, vả lại đây là giữa Thủ đô người đông đúc nó làm gì được mình. Tất nhiên khi ngồi trên xe rồi tôi lại nghĩ tiếp vậy.
   _ Bác lái dạt vào trong đi.
Tôi hiểu vì đi vào trong sẽ an toàn hơn cho mình và cho xe đẩy. Đôi này đẩy rất khá. Hay thường xuyên đẩy xe giúp cho nên thông thạo thế ?
 _Bác xuống cầu rồi đi hướng nào về nhà .
 _ Bác ra hiệu chữa xe nào gặp đầu tiên.
_ Vậy à, cháu tưởng nếu bác về nhà thì cháu sẽ đẩy giúp còn nếu đến chỗ chữa xe thì ngay đầu dốc Minh Khai cũng có vài hàng đấy. Bây giờ bác dắt bộ sang đường đoạn này có CA với lại đông xe lắm cháu không đẩy được nữa đâu.
_ Bác cám ơn hai cháu nhé.
Tôi tiếp tục đẩy xe thấy có mấy người lái xe ôm đứng bên đường tôi hỏi về hiệu chữa xe gần nhất . Một người cỡ bằng tuổi với tôi nói :
_ Gần nhất là dốc Đoàn Kết ở đấy có mấy hiệu chữa xe.
 _Vậy cũng khá xa đấy.Anh có đẩy xe không.
 _ Không tôi không đẩy được đâu. Đẩy xe khó lắm không phải ai cũng đẩy được đâu. Tôi chỉ kéo thôi.
 _ Ồ vậy anh kéo xe tôi đi.
Sau khi buộc dây vào cổ xe tôi và đuôi xe của anh ta chúng tôi bắt đầu di chuyển.
 _Này nhỡ có CA thì sao.
 _ Chẳng sao cả xe bị sự cố mà, tôi kéo nhiều rồi.
Anh ta vừa nói vừa cười ha hả.
Chẳng mấy chốc xe đã đến hiệu sửa xe. Tôi vội vàng cám ơn anh ta và hỏi bao nhiêu để tôi thanh toán tiền kéo . Anh ta từ chối và nói tôi giúp anh thôi, thấy anh cũng như tôi đều tuổi cao mà gặp sự cố thì giúp thôi.
Tôi lại cảm ơn một lần nữa và nghĩ khi nào đi xe ôm dứt khoát mình phải đi xe của anh ấy.
Một ngày vất vả và mệt mỏi nhưng vui vì thấy xung quanh ta vẫn có nhiều người tốt đấy chứ !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét