Thứ Hai, 11 tháng 6, 2018

ĐƯỜNG ĐẾN BẢN MÙ _ TRẠM TẤU !

Nói đến Yên Bái là ta đã biết đây là một tỉnh vùng núi . Có những vùng đã nổi tiếng với những cảnh thiên nhiên kì thú với những cung đường nguy hiểm nhất như Mù Căng Chải , Nghĩa Lộ .... Và còn một số vùng nếu không đi thì không biết mức độ khốc liệt của thiên nhiên ,địa lí ...!
 Đấy là một vùng đất còn kín tiếng vì ở đây ít người đến. TRẠM TẤU.
LÚA ĐANG THÌ CON GÁI !
Cũng nên một lần lên đây để biết và ngắm nhìn phong cảnh thiên nhiên thật tuyệt vời. Những RBT không khác gì RBT ở MCC, BY, Mây có những thung lũng mây ngang bằng biển mây Tà Xùa. Nghĩa Lộ cách HN 200KM. Từ NL đi lên vùng núi phía tây khoảng 40km là đến huyện lị TT.Đường đi chủ yếu là lên dốc, có những đoạn bị sạt lở đường lầy lội khó đi. Thị trấn là một vùng nhỏ bằng phẳng khoảng vài km2. Chúng tôi nghỉ tại một nhà nghỉ có nóng lạnh điều hòa với giá tiền 150k /1 phòng hai giường. Trong thị trấn có một nhà hàng và nhiều quán cơm phở. Chúng tôi xuất phát từ HN là 6h sáng đến trưa ăn cơm NL, chiều vào TT lúc 4h tranh thủ chụp ảnh trên đường. Đêm đó ngủ một giấc ngon lành. Sáng ra chúng tôi dậy sớm. 6 h đã leo dốc lên Bản Mù.Từ thị trấn lên Bản Mù 13km. Hai bên đường là một vùng màu xanh của RBT  một biển lúa xanh dập dờn như cánh sóng đã đón chào, thật đáng giá cho những cú xóc nẩy người, những pha lạc tay lái vì lao vào đá hộc. Tôi gần như choáng ngợp trước những lưng núi ngập tràn màu xanh của lúa, những thửa ruộng bậc thang kỳ vĩ, bát ngát như thể “lúa reo đỉnh trời”. Thỉnh thoảng, xen lẫn cánh rừng là đám lúa nương khiến bức tranh Bản Mù thêm sắc màu và đậm nét.Khoảng gần tháng nữa lúa mới chín. 7h chúng tôi lên đến trung tâm bản Mù. Ăn sáng và lại đi tiếp đến nhà thờ đạo thiên chúa Tà Ghênh Một người phụ nữ Mông với chiếc khăn đội đầu màu cam đang nhổ cỏ giữa ruộng, cạnh viên đá to khổng lồ là chiếc gùi và chiếc ô xòe. Bức tranh miền núi thật hạnh phúc và yên bình. Không cưỡng lại được, tôi lại dừng xe và men theo triền núi xuống ruộng Người phụ nữ khăn cam vẫn tiếp tục công việc của mình một cách lặng lẽ...Tôi nhìn mãi về căn nhà cô độc trên thửa ruộng ở dưới đáy thung lũng rợp lúa kia, và biết có một Bản Mù bình yên đã in dấu trong trái tim mình như thế.
Đến gần trưa chúng tôi quay lại Trung tâm xã Bản Mù. Nơi đây có UB , trường học, y tế. Vào một quán nhỏ mà buổi sáng chúng tôi ăn sáng. Hai vợ chồng chủ quán khoảng 40 tuổi. hai vợ chồng đều là người Kinh. Cô vợ thì thào vào tai chúng tôi : _ Các bác vừa đi nhà thờ Tà Ghênh về đấy à. Vừa nói cô vừa liếc sang một cái bàn ở góc quán. Nơi đó có bốn người dân tộc đang ngồi ăn. Em nói để các bác biết. Phía trên đó nhiều người theo Đạo lắm. 
Hình ảnh có liên quan
NHÀ THỜ  TÀ GHỀNH BẢN MÙ !
Tôi cũng đã nghe về câu chuyện Đạo đang phát triển ở một số vùng hẻo lánh của nước ta. Tại nhà thờ Tà Ghênh này có một đàn PIANO để dạy cho con chiên đánh đàn và hát thánh ca trong những buổi lễ. Nhà thờ Ta Ghênh là nhà thờ gỗ loại làm hai mái để cho sáng bên trong nhà thờ.
Cô chủ quán tiếp tục thì thào. Bên đạo họ mang quà về phát cho con chiên. Những người ngoài đạo muốn có cũng không cho vì họ nói là ngoài đạo không được. Lần này cô chủ lại hạ giọng làm tôi nghe rất khó và luận ra là chủ tịch xã này cũng là người theo Đạo. 






 




Tôi nghe xong có cảm giác như có một sự chia rẽ ngấm ngầm ở một nơi nghèo đói và lạc hậu như Bản Mù này, liệu có đúng không nhỉ.
Nhưng thôi chúng tôi chia tay và lại xuôi xuống. Lúc này là phải sử dụng phanh xe thật thành thạo. Cứ bóp phanh và giữ cho xe chạy chậm. Chiếc xe lúc nào cũng nóng máy. Lúc lên thì ga liên tục, lúc xuống thì phanh liên tục. Đường xấu không làm nản lòng các chiến mã. Bù lại, những ngôi nhà lợp gỗ pơmu nằm chênh vênh hai bên đường hay giữa những thửa ruộng xanh đẹp như trong cổ tích. Bản Mù thật đẹp. Ngày mai chúng tôi sẽ lại đi tiếp về xã Xà Hồ cũng đẹp không kém !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét